Ngày
xưa xảy ra một cuộc chiến tranh lớn. Nhà vua có rất nhiều lính, trả
lương cho họ quá ít, không đủ để sống. Có ba người lính bèn rủ nhau đào
ngũ.
- Nếu họ bắt được chúng ta, họ sẽ treo cổ chúng ta. Vậy thì làm thế nào bây giờ ? - người thứ nhất nói.
Người thứ hai nói :
-
Các anh hãy trông cánh đồng lúa bát ngát kia. Nếu chúng ta trốn trong
đó thì không ai có thể tìm được chúng ta. Quân đội không được phép sục
vào ruộng lúa. Ngày mai thì đơn vị mình đã chuyển quân đi nơi khác.
Thế
là họ chui vào ruộng lúa, nhưng quân đội không chuyển đi đâu mà ở
nguyên vị trí chung quanh đó. Ba người lính trốn trong ruộng lúa hai
ngày, hai đêm. Họ đói lả như sắp chết đến nơi. Họ không dám ló ra vì sợ
chết. Họ bảo nhau :
- Trốn trong ruộng lúa này không được tích sự gì cả. Chúng ta sẽ chết và thối rữa ra ở đây mất thôi.
Đúng lúc đó, có một con rồng lửa bay trên trời qua đó. Nó sà xuống gần họ và hỏi họ tại sao lại trốn ở đây. Họ trả lời :
-
Chúng tôi là ba người lính, chúng tôi đào ngũ vì lương ít quá. Giờ thì
chúng tôi sẽ chết đói ở đây hoặc người ta sẽ treo cổ chúng tôi nếu chúng
tôi ra khỏi đây.
-
Nếu các anh đồng ý phục vụ ta bảy năm - rồng nói - ta sẽ đưa các anh
lên cao, bay qua cả cánh quân lớn mà không một ai chạm được vào các anh.
- Chúng tôi làm gì có quyền lựa chọn , đành bằng lòng thôi. - họ trả lời.
Rồng
quắp họ vào móng đưa họ khỏi cánh quân khá xa, rồi lại để họ xuống đất.
Rồng đâu