HẠ ĐI
Bình minh đến, sương đọng trên cành lá,
Những nụ hoa còn e ấp trong đêm.
Toả hương thơm... Thật quyến rũ êm đềm,
Tia nắng sớm, thật diệu kỳ lấp lánh.
Bỏ sau lưng cơn gió đêm se lạnh,
Buốt lòng mình, bởi nỗi nhớ mong manh.
Thuở xa xưa... hoa phượng nở đỏ cành,
Xa lắm rồi tuổi hồn nhiên trong trắng.
Em bẽn lẽn giấu chùm hoa thầm lặng,
Lén tặng anh, mà nước mắt phai nhoè.
Thoảng đâu đây vẫn réo rắt tiếng ve,
Trang lưu bút tái tê lời ly biệt...
Buổi chia tay ngọt ngào đầy lưu luyến,
Tim chợt buồn, xao xuyến bởi chia ly.
Hạ sắp đi, trao cảm giác diệu kỳ,
Thêm nhung nhớ ... Buổi chia ly hạ cũ...!