HOA TÍM NGÀY XƯA
Màu hoa tím loang trong chiều nắng nhạt
Bóng người xưa giờ xa khuất nơi đâu?
Ta nhớ em ôm đàn nghêu ngao hát
Một chuyện tình chưa viết trọn thành câu
Hoàng hôn vội buông một màu cỏ úa
Cơn gió lay hoa tím rụng bên mình
Bởi em đâu có được quyền chọn lựa
Nên phải đành...theo sắp đặt thân sinh
Ta đau đớn trong tim mình...vô vọng
Em theo chồng về xứ lạ chiều mưa
Câu thơ ta vạn niềm yêu lắng đọng
Kết một màu hoa tím biếc đong đưa
Khi thời gian hóa lũy thừa...dĩ vãng
Ta về tìm màu hoa tím xa xôi
Và chiều nay một mình ta lẽ bạn
Thương cuộc tình đã chết giữa dòng trôi.