TRUYỆN: "MỘT CHUYẾN VỀ QUÊ"
Ngày chủ nhật , Tuấn được bố đưa về quê chơi. Lên ô tô, bố cài dây bảo hiểm cho Tuấn và cài dây của mình . Xe chạy một lát đã ra đến ngoại ô. Cảnh vật hai bên đường thật đẹp. Tuấn thích thú nhoài người về phía cửa sổ và nhìn ra ngoài, nhưng bị vướng dây bảo hiểm làm Tuấn không quay người để nhìn rõ được. Tuấn liền cởi dây bảo hiểm ra. Thoát khỏi dây bảo hiểm, Tuấn thấy thật thoải mái , cậu tha hồ quay sang 2 bên để ngắm cảnh . Xe đang lao nhanh . Bỗng… từ xa có một chú bê chạy qua đường . Xe phanh gấp đột ngột làm cho Tuấn ngã nhào về phía trước, đầu đập vào phía trước đau điếng. Bố dừng xe , đỡ Tuấn dậy và ôn tồn nhắc nhở : Sao con lại cởi dây bảo hiểm ra, khi xe phanh gấp sẽ rất nguy hiểm. May hôm nay con chưa bị làm sao đấy .
Tuấn ân hận xin lỗi bố : Con xin lỗi bố , con nhớ rồi ạ .
Từ đó trở đi, mỗi khi đi ô tô Tuấn luôn nhớ cài dây bảo hiểm để đảm bảo an toàn giao thông .