Ngày
xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải
cho ra công chúa, phải hoàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp
thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có
vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là một ngày kia, hoàng tử đành buồn
rầu trở về nhà.
Đến tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mưa ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài. Lão vương thân chinh ra mở cửa.
Bên
ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá
thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn nhỏ giọt từ mũi xuống
giầy nàng. Nàng tự giới thiệu nàng là công chúa toàn thiện toàn mỹ mà
hoàng tử đang chờ đợi. Hoàng hậu nghĩ thầm: "Được, cứ để xem xem !" .
Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới
đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã
đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công chúa.
Sáng ra người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không. Nàng đáp :
- Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình mẩy.
Hoàng hậu bèn phán :
-
Công chúa ra công chúa thật ! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện
toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu.
Hoàng tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi cả.