There once was a farm having many animals, the smallest of which, was a little red hen.
One day, while she was pecking at the ground, she discovered some leftover wheat grains that the farmer had left behind. She knew that the wheat could be planted, and then made into delicious fresh bread.
So she went to the pigsty, where the pig was eating from a bucket of slop.
“Uh, Excuse me, cluck, cluck, I need someone to help me plant this wheat,” said the little red hen.
“Oink Oink, Not I,” said the pig, as he went back to his slop.
So the little red hen went outside, and found the cat, lying in the sun and playing with a ball of yarn.
“Uh Cluck Cluck, will you help me plant this wheat?” said the little red hen.
“Meow,” said the cat. “Not I. Can’t you see that I’m busy? Meow.”
The little red hen was frustrated, but she did not give up. She walked all the way out to the pond, where the duck was lazing around in the cool water.
“Cluck cluck, will you help me plant this wheat?” said the little red hen.
“Quack, quack, Not I. Maybe I will help you later, when I am finished with my swim,” said the duck.
“Cluck cluck, then I will do it myself,” said the little red hen.
So the little red hen went off on her own, out to the field, and found a nice spot to plant the wheat.
Soon, when the wheat had grown tall and golden yellow, the hen became excited to make bread from it. But first, she had to harvest it.
“Cluck, who will help me cut the wheat?” asked the little red hen.
“Not I,” oinked the pig, who was lying in some mud.
“Not I,” meowed the cat, who was taking a catnap.
“Not I,” quacked the duck, as he waddled back to the pond.
“Cluck Cluck, then I will do it myself,” said the little red hen.
Once the wheat had been ground into flour, the little red hen knew it was time to bake the bread.
“Cluck, who will help me bake the bread?” she asked, although she already predicted what the answer would be.
“Not I,” oinked the pig.
“Not I,” meowed the cat.
“Not I,” quacked the duck.
“Cluck cluck, then I will do it myself,” said the little red hen.
So she made the flour into a loaf of bread, and put it into the oven. Soon, as the bread become hot and soft, the air filled with the sweet smell of freshly baked bread. The pig and the cat and the duck all came running into the farm
“Uh, who will help me eat this bread? Cluck! Who will help me eat this bread?” said the little red hen.
“I will!” oinked the pig.
“I will!” meowed the cat.
“I will!” quacked the duck.
“Cluck cluck, well,” said the hen, “Did you help me plant the wheat, and did you help me harvest the wheat, and did you help me mill the wheat, and did you help me bake the bread?”
The other animals all shook their heads no.
“Then I will eat the bread myself,” said the little red hen. And, she did.
|
Một trang trại có có rất nhiều động vật sinh sống, và nhỏ nhất là gà mái màu đỏ.
Một ngày nọ, khi chị đang mổ thức ăn trên mặt đất, chị phát hiện ra một số hạt lúa mì mà người nông dân để xót lại ở phía sau. Chị biết người ta trồng lúa mì sau đó làm thành bánh mì tươi ngon.
Vì thế chị đi đến chuồng lợn và thấy chúng đang ăn xô nước gạo.
” Xin lỗi, cục cục, cục cục, tôi cần người nào đó giúp tôi trồng hạt lúa mì này,” chị gà mái nói.
“Ỉn ỉn. Tôi không biết trồng,” Chú lợn đáp khi quay về máng thức ăn.
Chị gà mái màu đỏ ra ngoài, thấy con mèo nằm dưới ánh nắng mặt trời và đang chơi đùa với một quả bóng của sợi
“Cục cục cục cục, anh bạn có thể giúp tôi trồng lúa mì này được chứ?” Chị gà mái hỏi.
“Meo” chú mèo nói. “Tôi không thể. Cô không thấy tôi đang bận rộn hay sao? Meo.”
Chị gà mái màu đỏ chán nản, nhưng chị không bỏ cuộc. Chị đi ra ngoài cái ao có con vịt đang chơi đùa trong dòng nước mát.
“Cục cục, cục cục, bạn sẽ giúp tôi trồng lúa mì này chứ?” Chị gà mái hỏi.
“Quack, quack, Tôi không giúp được. Có lẽ tôi sẽ giúp bạn sau khi bơi xong” con vịt nói.
“Cục cục cục cục, sau đó tôi sẽ tự làm”, Chị gà mái đỏ trả lời
Chị gà mái đi một mình ra cánh đồng, và tìm được một chỗ đẹp để trồng lúa mì..
Ngay sau đó, khi lúa mì cao lớn và màu vàng đậm, chị gà mái cảm thấy rất thích thú. Nhưng trước tiên, chị phải thu hoạch nó.
“Cục cục, ai sẽ giúp tôi cắt lúa mì?” Chị gà mái băn khoăn
“Tôi không giúp được” chú lợn nằm trên đống bùn trả lời.
“Người đấy không phải tôi,” chú mèo đang mơ màng ngủ đáp.
“Không phải tôi” vịt đáp khi đi lạch bạch về ao.
“Cục cục, cục cục, sau đó tôi sẽ tự làm điều đó” chị gà mái than thở.
Khi lúa mì được nghiền thành bột, chị gà mái màu đỏ biết đó là thời gian để nướng bánh.
“Cục cục, ai sẽ giúp tôi nướng bánh?” Chị vẫn hỏi dù đã đoán trước được câu trả lời.
“Không phải tôi,” Lợn nói
“Không phải tôi,” Mèo đáp
“Không phải tôi,” Vịt trả lời
“Cục cục, cục cục. Tôi sẽ tự làm” chị gà mái màu đỏ nói.
Chị nhào bột thành một ổ bánh mì, và đặt nó vào lò. Khi bánh trở nên nóng và mềm, mùi bánh nướng tươi ngon thơm phức lan toả một bầu không khí. Lợn và mèo cả vịt nữa chạy đến trang trại.
“Ai giúp tôi ăn chiếc bánh mình này được không? Cục cục. Ai sẽ giúp tôi ăn chiếc bánh mì này”
“Tôi”, lợn ỉn ỉn
“Tôi”, mèo meo meo
“Tôi” vịt quác quác
“Cục cục cục cục. Anh chị không giúp tôi trồng lúa mì, và cũng không giúp tôi thu hoạch, không giúp tôi nghiền bột và nướng bánh mì?”, chị gà mái nhỏ màu đỏ hỏi
Tất cả nghe xong đều lắc đầu nói không
“Thế thì tôi sẽ tự ăn”, chị gà mái nói xong và ăn
|