Một Bó Hoa Tuơi Thắm
Bà ngoại của Voi Con bị bệnh phải vào bệnh viện nằm. Voi Con vào viện thăm bà. Trên đường, Voi Con thấy một bác Dê vác trên vai một bao gạo lạch bạch đi từng buớc một. Voi Con tới gần, nói với bác: “ Bác Dê ơi! để cháu giúp bác”. Voi Con để bác Dê buộc túi gạo vào cái Mũi Dài của mình và rảo buớc đi, đưa bao gạo đến tận nhà bác Dê.
Khi Voi Con đi qua một vườn hoa, nhìn thấy Chó Vàng con định tưới hoa, chó chạy đến bên giếng để múc nước, do sơ suất nên gầu rơi xuống giếng. Chó Con ngẩn ngơ nhìn xuống giếng và chưa nghĩ ra cách gì để lấy gầu lên. Voi Con đi vào vườn hoa và nói với Chó Vàng con rằng: “ Không việc gì, để tớ giúp cậu vớt gầu lên, lại còn múc đầy một gầu nước”.
Chó Vàng con bảo Voi Con “Xin từ từ rồi hãy đi” và chạy đi hái một bó hoa tặng Voi Con và nói rằng : “ Xin cám ơn chị Voi Con, em xin tặng chị bó hoa tươi thắm này”.
Voi Con mang bó hoa tươi đến viện, trông thấy bà ngoại vội kêu lên: “Bà ơi! Bà xem này, cháu mang đến cho bà cái gì đây!”. Voi Con dâng bó hoa lên trước mặt bà nói: “ Cháu tặng bà!”. Mắt bà ngoại sáng lên “ Ồ! Hoa đẹp quá! Hoa đẹp quá!”.Bà tự nhiên thấy hết cả bệnh”.