Bài thơ Thỏ Bông bị ốm
Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ suýt xoa:
“Mẹ ơi, đau quá!”
Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sỹ khám.
Bác sỹ sờ nắn
Hỏi: “Đau chỗ nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Đau quanh chỗ rốn!”
Bác sỹ liền hỏi:
“Ăn uống gì nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Ăn me với sấu
Uống nước chưa nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt!”
Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Nghe xong liền ghi:
“Đau vì ăn bậy!”
Một biến thể khác của bài thơ này:
Thỏ Bông bị ốm
Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ suýt xoa:
– “Mẹ ơi, đau quá!”
Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sĩ khám.
Bác sĩ sờ nắn
Hỏi: – “Đau chỗ nào?”
– “Bụng cháu cồn cào,
Đau quanh chỗ rốn!”
Hỏi: – “Đã ăn uống
Những thứ gì nào?”
Thỏ Bông thều thào:
– “Ăn me với sấu
Uống nước không nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt!”
Bác sĩ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Khám xong liền ghi:
“Đau vì ăn bậy!”